Đỗ Hồng

Đường Trần Lặng Lẽ





Em rắc nỗi buồn vào bài thơ nhỏ
Cho thêm đậm đà một chút tình riêng
Anh đọc một lần lòng đã ngả nghiêng
Như vừa uống cạn rượu ngàn năm trước

Hãy rót cho tràn đầy đêm mộng ước
Cùng sớm mai này đưa đón mùa xuân
Ta gặp nhau trong ngày tháng trầm luân
Mà đã nghe chừng tình yêu siêu thoát

Giữa bài thơ em nỗi buồn thơm ngát
Lan tỏa bên đời sương khói thiết tha
Anh bước chân vào trời đất bao la
Tìm đâu cho thấy dung nhan phiền muộn

Khi qua vực sâu niềm vui rơi xuống
Đời bỗng lăn dài thành nỗi xót xa
Mùa xuân trong thơ ngã bóng nhạt nhòa
Anh lại đi trên đường trần lặng lẽ

 

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 30 tháng 12 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Đường Trần Lặng Lẽ"